Ánh Sáng Thành Phố

129,000 đ

Tiết kiệm: 

23,000 đ (15%)

Giá thị trường: 152,000 đ

Tình trạng: 

Hết hàng

Thông tin & Khuyến mãi

  • Đổi trả hàng trong vòng 7 ngày
  • Sử dụng mỗi 3.000 BBxu để được giảm 10.000đ. Làm sao để lấy BBxu?
  • Freeship nội thành Sài Gòn từ 150.000đ*. Chi tiết tại đây
  • Freeship toàn quốc từ 250.000đ
Trọn bộ {{collection.TotalAllOutOff}} sản phẩm / Còn {{collection.List.length}} sản phẩm có hàng / {{collection.PriceTotalStr}} đ
  • {{item.RealPriceStr}} {{item.PriceStr}} -{{item.DiscountPercent}}%

    {{item.Note}}
  • THÔNG TIN CHI TIẾT

    • Nhà xuất bản: Đang cập nhật
    • Ngày xuất bản: 15/07/2013
    • Nhà phát hành: NXB Văn Học
    • Kích thước: 14.5 x 20.5 cm
    • Số trang: 520 trang
    • Trọng lượng: 450 gram

    Giới thiệu sản phẩm

    Ánh Sáng Thành Phố

    Đây là quyển thứ năm trong một loạt truyện trinh thám về tâm lý tội phạm của Lôi Mễ: Độc giả thứ 7, Chân dung tâm lý tội phạm - Đề thi đẫm máu, Trường giáo hóa tâm lý tội phạm, Dòng chảy ngầm của tâm lý tội phạm.

    Làm chuyện xấu, sẽ có báo ứng! Người giữa thành phố này đang lâm vào cảm giác thỏa mãn và cuồng nhiệt trước nay chưa từng có. Nơi này có một đạo ánh sáng, có một vị thần, có một lưỡi hái tùy thời có thể vung hướng về phía đầu của kẻ ác. Hắn là chính nghĩa, cường đại, đồng thời lại thần bí. Mỗi người đều trở nên dè dặt, thận trọng từng lời nói việc làm, sợ bản thân trở thành mục tiêu kế tiếp của "Ánh sáng thành phố".

    Mỗi người lại đều trở nên trắng trợn "ánh sáng thành phố" là của chúng ta! Mà chính bọn họ, lại hy vọng trở thành một lưỡi dao sắc bén trên thanh đồ đao này. Tại cán cân công lý bắt đầu xiêu vẹo, mỗi người lập tức biến thành hung khí này, Phương Mộc lựa chọn làm một quả cân dũng cảm.

  • {{item.RealPriceStr}} {{item.PriceStr}} -{{item.DiscountPercent}}%

    {{item.Note}}
  • NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG

    Bạn cần đăng nhập để có thể bình luận. Đăng nhập tại đây.
    Đánh giá

    Quý khách lưu ý

    • Với mỗi nhận xét được duyệt, tặng ngay:
      • 200 BBxu cho khách hàng chưa mua hàng tại Bookbuy
      • 400 BBxu cho khách hàng đã từng mua hàng tại Bookbuy
    • Để được duyệt BBxu, nhận xét của bạn cần đáp ứng các điều kiện:
      • Độ dài tối thiểu 100 từ, viết bằng tiếng Việt chuẩn, có dấu.
      • Nội dung là duy nhất và do chính người gửi nhận xét viết.
      • Hữu ích đối với người đọc: nêu rõ điểm tốt/chưa tốt của sản phẩm.
      • Không mang tính quảng cáo, kêu gọi mua sản phẩm một cách không cần thiết.
    Ấn tượng về cuốn Ánh sáng thành phố
    Vũ Tuấn Hải  10/08/2016
    Nếu hỏi tôi sách của chú Mễ quyển nào hay nhất thì tôi rất khó trả lời vì tôi thấy quyển nào cũng hay hết nhưng nếu xét ở nhiều khía cạnh thì quyển ÁNH SÁNG THÀNH PHỐ nhỉnh hơn một chút. Ý tôi nhỉnh hơn ở đây không phải là nói những quyển kia kém hơn mà là xét về mặt cảm xúc, tình cảm thì quyển này chú Mễ viết sâu hơn, khắc họa nhiều hơn. Tuy viết về tình cảm nhiều hơn các quyển trước nhưng chú Mễ không để cho Phương Mộc lơ là việc phá án. Có thể nói vụ án này hung thủ vô cùng táo bạo nhưng lại hành động rất cẩn thận hoàn hảo nên khiến các trinh sát của chúng ta thúc thủ vô sách không làm gì được, đến nỗi Phương Mộc phải đem bản thân ra làm vật hy sinh mới có thể bắt Giang Á về quy án. Mặc dù án đã phá, hung thủ đã bắt nhưng chú Mễ đã để lại một kết thúc mập mờ, ẩn ẩn hiện hiện chứ không rõ ràng như những quyển trước nên lại khiến đọc giả vô cùng tò mò, bứt rứt vì tò mò bứt rứt nên mới để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng người đọc (kết thúc mở, chưa ra quyển mới, không biết khép lại seri chưa nữa nên vô cùng hóng hớt). Tôi biết, quyển sách này rất hay cả về mặt nội dụng, tình tiết, tính cách tâm lý nhân vật vô cùng hợp logic và cái hay nhất là các vụ án, cách xử lý rất chặt chẽ nên hầu như ai đọc cũng để lại dấu ấn trong lòng không thể nào phai nên khi viết cảm nhận cho nó tôi sẽ không nói về cái hay của nội dung hay sự chặt chẽ mà ai cũng biết đó nữa. Mà cái tôi muốn viết đó chính là dư vị đọng lại sau khi đọc quyển sách này. Tôi thấy các bạn đọc, ai đều thích nhân vật Phương Mộc và tôi cũng không ngoại lệ vì anh là anh hùng là đại diện cho cái thiện, cho công lý, cho chính nghĩa nên làm sao không thích cho được. Nhưng ngẫm lại thật kỹ thì tôi thấy mình thật mâu thuẫn, tôi vừa thích anh vừa lại không thích. Vì sao tôi lại nói vậy, như tôi đã nói ở trên, tôi thích anh vì anh là người anh dũng quả cảm không lùi bước trước cái ác, anh lương thiện nhân hậu nhưng tôi cũng không thích anh vì những điều đó. Nói thật, tôi rất ghét những người theo chủ nghĩa anh hùng cá nhân. Và đây là một xã hội, là quần thể, mọi người sống, làm việc đều phải có sự liên kết chặt chẽ với nhau như thế mới dẫn đến thành công và an toàn tập thể. Còn Phương Mộc thì thế nào, vô kỷ luật, vô trách nhiệm, quá sa đà vào chủ nghĩa cá nhân. Một công an nhân dân mà chủ nghĩa cá nhân cao như vậy là vô cùng sai trái không thể chấp nhận được-đó là vô kỷ luật. Còn về vô trách nhiệm là sao? Anh ta là công an, đúng là anh ta phải có trách nhiệm bắt tội phạm, chế tài bọn chúng để khởi tố, nhưng nếu không có đầy đủ chứng cớ, bó tay hết cách thì cũng không được lấy mạng mình ra làm mồi câu, đó là một hành động vô trách nhiệm với bản thân, vô trách nhiệm với gia đình cha mẹ, vô trách nhiệm với quần chúng nhân dân đã đóng thuế cho nhà nước. Vì người dân cần anh bảo vệ chứ không phải đem mạng mà thí như vậy. Kiểu thí mạng như anh, tôi thấy thật vô nghĩa, không gây cho tôi sự thương xót, nể phục như Trịnh Lâm, A Triển, Tiểu Hải, Đinh Thụ Thành. Ngoài việc anh là một người vô kỷ luật trong công việc, vô trách nhiệm với gia đình, với bạn bè, với bản thân thì anh còn là một người con bất hiếu mà thuộc loại bất hiếu hạng nặng. Tại sao tôi nói anh là bất hiếu hạng nặng. Vì: - Để cha mẹ kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Anh anh hùng quá, bác ái quá mà để cho 2 người già phải đau khổ, là một người con anh không thấy tội lỗi khi ba mẹ sinh mình ra nuôi mình lớn rồi chứng kiến mình chết làm họ phải đau buồn sống cô độc mòn mõi cho đến hết đời sao? (tôi biết Phương Mộc đã tính kế sẵn, và tác phẩm cũng không nói rõ là anh chết, nên anh cũng có thể sống, nhưng nếu kế hoạch không thành thì cũng chết). mà nếu anh là một người bình thường, không quá chú trọng đến ơn nghĩa thì tôi không nói, đằng này anh rất chú trọng điều đó, qua sự việc của Tôn Mai, Á Phàm thì mọi người ai cũng thấy rõ. Mà nói tới cái vụ Tôn Mai, Á Phàm thì tôi còn thấy ghét nữa. Anh cứ cho rằng, anh có trách nhiệm với Á Phàm vì Tôn Mai đã cứu anh. Thì đúng là Tôn Mai cứu mạng anh thật nhưng đó cũng là một phần trách nhiệm của cô ta, không phải tại cô ta thì làm gì Ngô Hàm giết người trả thù. Nên nói thật, về lý anh chẳng có trách nhiệm gì với Á Phàm cả, về tình thì có nhưng không nặng nề như anh nghĩ. Nếu nói trách nhiệm thì trách nhiệm của anh với ba mẹ anh phải nhiều hơn trách nhiệm anh đối với Á Phàm (tôi nhớ Á Phàm vẫn còn một người dì, em của Tôn Mai-cũng có thể dì này đã mặc cháu). Bên cạnh vô kỷ luật, vô trách nhiệm, bất hiếu thì anh còn một người thiếu chính chắn, không thấu đáo, cảm tính. Tôi nói như thế là có lý do. Nếu anh cho rằng anh mắc nợ Tôn Mai nên phải có trách nhiệm với Á Phàm thì tôi không bàn nhưng có trách nhiệm với việc kết hôn với Á Phàm là 2 chuyện khác nhau. Nếu anh yêu Á Phàm thì tôi không nói nhưng sự thật là anh đâu có yêu. Anh không yêu người ta mà anh cưới người ta như vậy có tốt cho người ta không. Hôn nhân không tình yêu - thời gian bồi dưỡng tình cảm được thì tốt nếu không bồi dưỡng được thì sẽ là địa ngục (mặc dù tôi biết anh sẽ đối xử tốt với Á Phàm nhưng chỉ là trách nhiệm, hôn nhân không yêu chỉ trách nhiệm thì thế nào đây? Vừa làm khổ bản thân vừa làm khổ người khách). Thay gì kết hôn, sao không tạo công ăn việc làm cho cô ấy, hướng cô ấy về đường ngay nẻo thẳng, sống lành mạnh như thế mới là thật sự trả ơn cho mẹ cô ấy. Nói tóm lại, tôi vừa thích mà vừa ghét Phương Mộc. có lẽ Thái Vĩ là hợp với sở thích của tôi hơn. Anh đúng là một người cảnh sát tốt, người chồng tốt, người anh em tốt. Phương Mộc còn phải học ở anh nhiều. Chỉ trích một đống khuyết điểm của Phương Mộc thì càng thấy cái hay của chú Mễ. Nhưng điều tôi ghét, tôi không thích ở trên thì Chú mễ cũng đồng quan điểm và không muốn Phương Mộc như thế nên chú Mễ đã thể hiện điều đó qua lời khuyên của Thái Vĩ là Phương Mộc không nên làm cảnh sát vì anh không hợp và may mắn không phải bao giờ cũng đến với anh mãi hay qua lời khuyên của chị Triệu về cuộc hôn nhân của anh và Á Phàm cũng như lời chỉ trích của Dương Học Vũ dành cho anh về việc ngôn hành cử chỉ của anh đối với Mễ Nam. Nhưng Phương Mộc nếu không có những khuyết điểm trên (cũng là ưu điểm) thì giá trị nhân đạo trong tác phẩm sẽ không được thể hiện một cách cụ thể sâu sắc. Những lời trên là dư vị sau khi tôi xem xong ÁNH SÁNG THÀNH PHỐ. Với lại tôi còn một vài thắc mắc, không biết có ai cùng suy nghĩ với tôi không. Cái xác thay cho Phương Mộc là thằng cha ăn sup cay chang nhiều mè vì tôi thấy trong toàn bộ tác phẩm chỉ có 1 chi tiết thừa ra là chỗ thằng cha điên ăn sup cay từ tiệm bánh trở về nhà thì gặp Phương Mộc ở trong nhà mình. Và tôi còn nghĩ, dưới mật thất Phương Mộc trốn đi được là do thằng cha mở khóa mở khóa chỗ Giang Á vô được, người gõ cửa cũng có thể là thằng cha mở khóa hoặc có thể là một nhân vật nào đó mà chúng ta không để ý.

    Đăng ký nhận bản tin

    Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn

    {{productItem.Title}}
    {{productItem.DescriptionOnlyText}}... Xem thêm
    {{productItem.RealPriceStr}}₫    {{productItem.PriceStr}}₫
    {{productItem.DiscountPercent}} %
    Màu sắc:
    • {{item.Color.Name}}
    Chọn kiểu dáng:
    Size:
    • {{item.Name}}
    {{productItem.HasGift}}
    {{productItem.Type==1 || productItem==759 ? 'Sách này sắp phát hành' : 'Hàng này sắp ra mắt'}}
    Hàng này không còn
    Báo tôi khi có hàng
    Thêm vào yêu thích