“Tin tôi đi để sống rất tâm hồn”

 

TT - Thì tất nhiên là tin rồi, dù tâm hồn ấy lang thang chán chê trên mạng đến gần chục năm trời rồi mới đậu lại, mỏng manh khiêm tốn trong một tập giấy mỏng có tên là Hở.

Dù tâm hồn ấy cứ chất chưởng ngông nghênh, bay lượn phập phù, lúc tự nhận là gió, lúc là chim, lúc là nắng, lúc chỉ là bụi bặm, khi là “một miếng đêm”. Không tin sao được khi tâm hồn ấy thật thà đến thế này:

 

Sách do Nhã Nam và NXB Hội Nhà Văn ấn hành - Ảnh: V.H.

 

Lần đầu tiên bị nàng hôn/Xong xuôi chả thấy thêm khôn tí nào/Thế mà cứ ước với ao/Nụ hôn dẫn lối tim vào mênh mông/Tỉnh dậy phòng ốc trống không/Chắc là hôn thật phiêu bồng hơn cơ/May mà mới chỉ là mơ/May mà vẫn cứ bơ vơ như vầy/Lần đầu tiên được giời đầy.

(Thế mà vẫn cứ phây phây linh hồn)

Chín năm trước, khi những câu thơ “ngây thơ” chết người như thế bắt đầu được chàng trai trẻ Nguyễn Thế Hoàng Linh tung lên mạng với một “nickname” khác, rất nhiều công dân mạng đã thích thú bình luận, chia sẻ và khá nhiều bạn trẻ “bắt quả tang” bản thân nhiều lần lẩm bẩm một mình và cười rất khoái chí:

Tôi hỏi một không tám không/Chị ơi nỗi nhớ thì lông màu gì/Chị tổng đài giọng nhu mì/“Nhiều màu em ạ vặt đi vẫn nhiều/Hình như là bạn đang yêu?”/“Không, em chỉ hỏi những điều hồn nhiên”/“Hình như là bạn đang điên?”/Không điên sao lại tốn tiền hỏi han/Xong xuôi hết bốn chín ngàn.

(Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông)

Hay thì hay rồi, thích thì thích rồi, thú vị cũng thú vị rồi. Nhưng mạng là một thế giới mà cái gì cũng có thể ném vào rồi cũng dễ dàng mất hút. Những người thích thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh trên mạng cũng có thể dễ dàng quay sang thích trào lưu văn học nữ quyền trên mạng, mê tiểu thuyết kiếm hiệp trên mạng và không ít người... tự làm thơ quăng lên mạng. Dù Nguyễn Thế Hoàng Linh không có ý thức hay không thích nói về sự “chuyên nghiệp” khi làm thơ, thì việc một tập thơ (dù không mới) được in ra, với bàn tay tập hợp, tuyển chọn, biên tập có chủ đích cũng mang đến cho người đọc một chân dung - thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh hoàn chỉnh hơn và bản thân Nguyễn Thế Hoàng Linh, đầy khiêm tốn một cách tự tin, có thể nhận danh xưng “nhà thơ” không chỉ như một thú vui mà còn như một nghề nghiệp.

Hầu như ai đọc thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh cũng thấy anh viết có vẻ rất dễ dàng, nhìn vào cái gì cũng thấy thơ và xếp chữ vào với nhau trong một cú pháp hài hước hay kỳ quặc là ra thơ vui hay thơ buồn. Nhưng Linh khẳng định không phải thế. Cảm xúc có thể đến tự nhiên, nhưng làm thơ là một lao động nghiêm túc. Và đúng là càng đọc càng thấy thế.

94 bài thơ từ vừa vừa đến cực ngắn quả là sự lựa chọn hơi khắt khe so với lượng thơ 600 bài từng trôi dạt trên Internet của Nguyễn Thế Hoàng Linh. Nhưng đó là sự lựa chọn mà Linh tôn trọng. Và chính thái độ khắt khe, nghiêm túc ấy khiến người đọc một lần nữa thấy có niềm tin, dù là tin vào sự vững chãi mơ hồ trong một tình yêu cũng còn mong manh lắm, như khi nghe người đang yêu vừa thổ lộ vừa băn khoăn thế này:

Đừng buồn nhé em yêu/Nếu em không cười được/Tôi sẽ khổ rất nhiều/Xòe bàn tay xinh ra/Tôi sẽ gieo vào đó/Một nụ hôn đầu đời/Mùa sau tôi trở lại/Lòng bàn tay còn nồng/Em làm vợ tôi không?

THU HÀ

 

Đăng ký nhận bản tin

Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn

{{productItem.Title}}
{{productItem.DescriptionOnlyText}}... Xem thêm
{{productItem.RealPriceStr}}₫    {{productItem.PriceStr}}₫
{{productItem.DiscountPercent}} %
Màu sắc:
  • {{item.Color.Name}}
Chọn kiểu dáng:
Size:
  • {{item.Name}}
{{productItem.HasGift}}
{{productItem.Type==1 || productItem==759 ? 'Sách này sắp phát hành' : 'Hàng này sắp ra mắt'}}
Hàng này không còn
Báo tôi khi có hàng
Thêm vào yêu thích