-
-
{{item.Color.Name}}
- {{item.Name}}
29,500 đ
Tiết kiệm:
5,500 đ (15%)
Giá thị trường: 35,000 đ
Tình trạng:
Hết hàng
THÔNG TIN CHI TIẾT
Giới thiệu sản phẩm
Tôi thích thả mình trên chiếc xuồng trôi dọc con sông nhỏ, trôi miền miệt về nơi nào đó xa xăm, không bến đậu, có khi thèm con nước, cứ thả đời dọc dài theo mấy nhánh lục bình xanh mướt, miên man những mùa gió cuốn.
Tôi thích thả trôi mình từ hồi vừa cắt dây rốn đỏ hỏn, tôi được bỏ vào một cái thùng nhựa và thả dài thườn thượt trên con sông mà tôi thường phiêu mình trên đó. Hồi nhỏ, tụi trong xóm hay gọi tôi bằng những câu đùa cợt như "thằng trôi sông", "đứa con lụm" hay đơn thuần chỉ là thằng Thả - cái tên mà cậu mợ đã đặt cho tôi.
Nhiều lúc buồn quá, tôi hỏi mợ "con có má phải không mợ?", "má con đi làm xa, con lớn lên má rước con phải không mợ?"... Những câu hỏi thế này làm mợ rối và có khi xoa đầu ậm ừ đồng ý. Để một hôm bực quá mợ thét toáng lên "Cái thằng trôi sông vô tích sự".
Cuộc sống của tôi yên bình cho đến cái ngày cậu cặp kè với đứa con gái của chú Tư đang ở đợ cho cậu, cậu hay nhờ tôi đứng canh trước cửa đợi mợ cập xuồng vào bến là la lên "mợ về, mợ về", con Xuyến lùa qua cửa sổ rồi ngồi lọt thỏm xuống cái ghế cây ở bếp. Cũng ngày hôm ấy, mợ rời bến đi thu tiền của bà Sáu vay lâu nay chưa trả, anh Tánh con cậu mợ cũng đi theo, tay vác cái liềm dài sắc nổi hết cả da gà. Cậu ở nhà cho tôi gói mì sống, nhai ngấu nghiến nhàu nát cả một buổi chiều.
Bóng chiều thấp thoáng bờ dừa, xối dội những hạt long lanh rơi từ nhành dừa xuống ruộng, tôi thấy màu trời đẹp ghê gớm, cái tuổi mười tám hờ hững với những nỗi đau, hờ hững với những cám dỗ, ngây ngô như thằng nhóc lên mười, đời nhạt nhòa, đơn thuần bên cái lò gạch. Tôi nhớ hồi nhỏ ghê gớm, chắp vá những ký ức về một người mẹ ảo tưởng mà mợ thường kể tôi nghe, đẹp, bỏ đi vì một tình yêu nào đó. Chỉ vậy thôi!
Chiều hôm ấy, tôi miên man với những nhành dừa, thả hồn mình với những con sóng lăn tăn trên mặt ruộng, nhìn về một cánh diều, xa xăm, không điểm đặt. Mợ về đến cửa, tôi tái mét, quăng ngang gói mì mà cậu cho xuống ruộng, chạy vào căn buồng.
Mặt mợ đỏ rặng như một đốm lửa, cậu đang ôm xấp con Xuyến, trơ trụi, trần tục, xé toang những yên bình của đám ruộng trước nhà. Mợ lôi con Xuyến ra, nắm búi tóc của nó lê lết trên nền gạch. Con nhỏ xơ xác, tờ mờ như một buổi chiều, mợ dí mặt nó vào lò gạch nung nóng.
Mời bạn đón đọc.
Đăng ký nhận bản tin
Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn
NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG
Chưa có đánh giá