-
-
{{item.Color.Name}}
- {{item.Name}}
57,500 đ
Tiết kiệm:
10,500 đ (15%)
Giá thị trường: 68,000 đ
Tình trạng:
Hết hàng
THÔNG TIN CHI TIẾT
Giới thiệu sản phẩm
Có Một Tuổi 20 Khác Trở Về
Đấy là một đêm mưa ngút trời. Chính xác là đợt lụt đầu tiên trong năm. Không hiểu sao năm ấy lụt về sớm. Đất Huế mưa thì sợ rồi. Người ta vẫn đùa, mưa là một thứ “đặc sản” của Huế. Những mùa mưa làm nên cái chất của Huế. Để ở thì người ta thấy thương mà đi người ta thấy nhớ. Năm nào cũng vậy, mưa về là dầm dề, lê thê, dùng dằng và ảo não. Không hiểu nước ở đâu mà lắm thế. Cứ như ông trời có bao nhiêu nước dồn lại rồi trút xuống Huế. Hay cái bàng quang của ông trời chiếu theo phương thẳng đứng xuống là đúng Huế. Khi ông trời tè là trút cho hả hê. Trút cho ê chề. Đợt mưa ấy kéo dài khoảng một tuần thì đón cơn áp thấp nhiệt đới đầu tiên trong năm. Chẳng hiểu có phải do biến đổi khí hậu mà hình thành khá sớm và đường đi cũng lắt léo khôn lường? Cơ quan khí tượng mới dự báo tối qua thế này sáng mai nó đã chạy thế khác. Có vẻ như con người chơi không đẹp, tàn phá tự nhiên quá đáng nên tự nhiên cũng không đơn giản nữa mà tập lắt léo theo tính người. Áp thấp ghé vào Huế khá bất ngờ, cứ như chúng cũng muốn đi du lịch, thăm xứ sở du lịch thâm trầm mộng mơ này. Nước trong thành phố bắt đầu có dấu hiệu lên nhanh. Nước từ thượng nguồn sông Hương đổ xuống. Rừng đầu nguồn đã bị vặt trụi nên nước mới về nhanh. Gặp cửa biển, thủy triều đẩy nước ngược. Dùng dằng, nước hết đường đi, đành ngập sông vào phố rong chơi. Lê kêu hội con trai trong lớp đi kê giường tủ, đồ đạc các phòng con gái trong lớp. Từ chiều tới chập choạng tối thì xong. Xong rồi mà nước vẫn lên. Xóm Thạo Miên ở dưới vùng trũng hơn. Cho chắc ăn, Lê quay lại chỗ Thạo Miên lần nữa.
Khi ấy mưa mỗi lúc một nặng hạt. Kèm theo gió. Tiếng gió và mưa đập mái tôn không khác gì tiếng trống trận. Cứ ngỡ thiên lôi tập thể dục. Mãi vẫn không ngớt. Và Lê đành ở lại. Cái đêm có lẽ là định mệnh ấy. Đêm dài và sâu. Điện mất. Trong ánh nến nhập nhòa bởi tiếng gió rít qua cửa sổ phả vào, Lê và Thạo Miên đã quấn vào nhau. Với cả hai, chuyện ấy là bình thường. Yêu nhau hai năm, Lê và Thạo Miên không còn giữ kẽ gì nữa. Quan trọng là biết giữ cho nhau, không đi quá giới hạn. Nhưng cái đêm ấy không biết là đêm gì. Dường như mưa gió và tiếng mèo kêu tìm bạn tình trên mái nhà cứ gào lên thảm thiết đã đồng lõa với hai người. Lê say và truyền cả qua Thạo Miên. Lần đầu tiên cả hai không còn giữ thứ gì trên người. Hai tấm thân nóng hôi hổi áp vào gần nhau. Bàn tay Lê cảm giác vùng thiêng liêng của Thạo Miên ẩm ướt và mềm mại hơn bao giờ hết. Như bản năng. Không còn là lí trí. Với một cú lật khẽ nghiêng người, Lê đã trườn lên phía trên. Thêm một nhịp nhẹ, Lê đã định đi sâu vào Thạo Miên. Nhưng đúng lúc ấy, một tiếng sét ở đâu đó. Thạo Miên giật mình co người lại… Và Lê cũng giật mình, phóng tất cả ra bụng dưới của Thạo Miên. Chỉ vậy thôi. Không hơn. Vậy làm sao có thể? Không lẽ là bàn tay? Phải! Lê còn vỗ về Thạo Miên trước lúc ngủ. Có thể chính bàn tay Lê đã giúp đưa những chiến binh tinh trùng vào sâu hơn. Xác xuất này để đậu là rất thấp. Để thành là không nhiều. Nhưng thấp không có nghĩa là không xảy ra. Cái điều không nhiều ấy không đứng về phía Lê và Thạo Miên.
Giờ đây trước mắt Lê là ánh mắt nghiêm khắc của mẹ Thạo Miên. Nhưng trên hết là bố mẹ Lê. Quần quật cả đời. Lam lũ cả đời. Bố mẹ chỉ mong anh em Lê ngóc đầu lên khỏi luống cày, gánh phân, gốc rạ. Thế mà ra cơ sự này. Khói hương nghi ngút trong ngôi nhà thờ họ như từ xa xăm dội về. Ngột ngạt. Khó thở. Hôm thắp hương vái lạy cụ tổ để vào Huế đi học, Lê đã hứa ăn ở học tập ra sao? Bức hoành phi giăng giăng trước mắt, lượn lờ vàng vàng, đỏ đỏ như nhảy múa. Cụ tổ là một công thần từ thời Lê sơ, được vua ban cho một trăm lính về khai phá ra cái làng trù phú như bây giờ. Bao đời nay người ta nhìn vào nhà thờ, nhìn vào quá khứ ấy mà sợ, mà kính phục. Vậy mà Lê đã hỏa thiêu tất cả quá khứ ấy. Mọi người sẽ nghĩ gì về Lê, về ba mẹ, về dòng họ? Lê cảm thấy mọi thứ thật nặng nề. Tiếng sét đêm ấy như văng vẳng bên tai. Tiếng mưa như hiển hiện rõ lắm. Khác lắm những tiếng mưa mọi lần. Tiếng mèo động dục nữa. Tất cả. Tất cả cứ dội về. Ùng oàng và thê thiết. Mọi thứ trộn vào nhau tạo nên một loại tạp âm không tài nào định vị nổi.
(Trích đoạn Tuổi hai mươi khác trở về - Văn Thành Lê)
Đăng ký nhận bản tin
Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn
NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG
Chưa có đánh giá