Ngủ Cùng Sói TB

100,000 đ

Tiết kiệm: 

18,000 đ (15%)

Giá thị trường: 118,000 đ

Tình trạng: 

Hết hàng

Thông tin & Khuyến mãi

  • Đổi trả hàng trong vòng 7 ngày
  • Sử dụng mỗi 3.000 BBxu để được giảm 10.000đ. Làm sao để lấy BBxu?
  • Freeship nội thành Sài Gòn từ 150.000đ*. Chi tiết tại đây
  • Freeship toàn quốc từ 250.000đ
Trọn bộ {{collection.TotalAllOutOff}} sản phẩm / Còn {{collection.List.length}} sản phẩm có hàng / {{collection.PriceTotalStr}} đ
  • {{item.RealPriceStr}} {{item.PriceStr}} -{{item.DiscountPercent}}%

    {{item.Note}}
  • THÔNG TIN CHI TIẾT

    • Nhà xuất bản: NXB Văn Học
    • Ngày xuất bản: 01/10/2012
    • Nhà phát hành: Đinh Tị
    • Kích thước: 14.5 x 20.5 cm
    • Số trang: 584 trang
    • Trọng lượng: 860 gram

    Giới thiệu sản phẩm

    Bảy tuổi, cô bé Thiên Thiên phải tận mắt chứng kiến cảnh cha mẹ, anh trai chết dưới bàn tay trừng phạt của Hàn Trạc Thần…

    Chín tuổi, cô bé trở thành con gái nuôi của Hàn Trạc Thần, sống bên kẻ thù, lòng chỉ có thù hận…

    Mười một tuổi, cô ngây thơ nghĩ rằng tôi có thể lợi dụng lúc Hàn Trạc Thần không để ý mà dùng dao đâm mạnh vào lưng hắn…

    Mười ba tuổi, cô nghĩ ra cách bỏ thuốc độc vào đồ ăn của hắn…

    Mười lăm tuổi, hắn nói cô là của hắn, và cô nhận ra những rung động đầu đời dành cho hắn…

    Mười bảy tuổi, cô biết thế nào là giằng xé giữa yêu và hận.

    Mười tám tuổi, hắn nói không muốn thấy cô nữa… và cô đã có một sinh nhật đáng nhớ nhất trong đời rồi rời xa hắn…

    Hai mươi tuổi, cô trở về để đối mặt với hắn… Tình yêu và thù hận? Cuối cùng, cô chỉ có thể chọn một mà thôi.

    Vẫn là các nhân vật trong Hôn sói(ĐLCH), vẫn là giọng văn lôi cuốn, như có ma lực khi kể về câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn và cổ tích giữa ông trùm xã hội đen và cô bé trong trắng, ngây thơ, ôm giữ mối hận thù, Ngủ cùng sói tiếp tục khiến người đọc phải nghẹt thở và hồi hộp khi theo dõi từng tình tiết trong truyện và chờ đợi một kết thúc đẹp cho chuyện tình nhiều bi thương này.

     

    Trích đoạn:

    Người ta thường nói: “Phụ nữ như cây dương cầm, nếu được nghệ sĩ tài ba diễn tấu sẽ tạo nên một bản nhạc hay, nếu vào tay nghệ sĩ tầm thường, chí ít cũng còn là một bản nhạc, nhưng nếu gặp phải người không biết chơi đàn, e rằng không còn là nhạc nữa…”

    Còn tôi, tôi không biết người chơi đàn như thế nào…

    Có người nói với tôi: “Em không cần phải chơi đàn, chỉ cần ngồi cạnh cây đàn cũng đã giống như những bản nhạc của Mozart làm say đắm lòng người rồi…”

    Mozart ư!

    Đó là soạn nhạc tôi sùng bái nhất, không phải vì những bản nhạc của ông làm say đắm lòng người mà vì ông có thể tấu lên những bản nhạc cao quý và thuần khiết của tâm linh ngay cả trong hoàn cảnh khốn khó. Cả đời ông nhận được rất ít niềm an ủi, động viên nhưng vẫn hết lòng đem âm nhạc tưới mát cho những trái tim khô cạn.

     

    Chơi xong một bản nhạc, tôi không còn hứng tiếp tục nữa, từ từ đứng dậy cúi chào, mỉm cười với chủ tiệc là Mạnh Huân.

    Mạnh Huân rất lịch sự nâng tay tôi, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mu bàn tay tôi rồi nói: “Cảm ơn bản nhạc của em! Thật tuyệt vời! Tiếng đàn và cả em nữa… đều rất tuyệt!”

    “Cảm ơn!” Tôi cũng lịch sự mỉm cười đáp lại.

    “Em có thể cho anh một cơ hội không?” Anh ta nắm chặt tay tôi. Bàn tay to rộng, ấm áp nhưng tiếc rằng nó không thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của tôi.

    Tôi mỉm cười rút tay lại, lịch sự cáo lỗi: “Xin lỗi anh, nhờ anh nói với Lucia, tôi có việc phải về trước.”

    “Anh sẽ như cây dương cầm, đem đến cho em niềm vui và sự mãn nguyện…”

    “Dương cầm chưa bao giờ đem lại cho tôi niềm vui.”

    Có lẽ anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng tôi đang phải dùng tiếng đàn để lãng quên niềm vui từng có, học cách chịu đựng đau khổ.

    Đây là lần thứ n tôi từ chối Mạnh Huân. Tôi đang định rời khỏi đó thì một bồi bàn tiến đến, lén nhìn Mạnh Huân ngồi bên cạnh tôi với vẻ e ngại, hai tay dâng lên một tấm séc, ấp úng nói: “Có một vị khách nói sau khi bữa tiệc kết thúc, ông ấy muốn mời cô ăn tối…”

    Tôi lạnh lùng lướt nhìn tấm séc, ánh mắt lập tức bị thu hút vào đó, không phải vì trên đó có những con số không chẳng thể đếm xuể mà vì chữ ký cứng cáp mà bay bổng – Hàn Trạc Thần.

    Tôi kinh hoàng nhìn ngó xung quanh, vội tìm một hình bóng trong ký ức. Chỉ sau vài giây, tôi nhìn thấy hắn ngồi trên chiếc sofa, vẫn trang nhã như xưa.

    Đã hai năm không gặp nhưng hắn không hề thay đổi, vẫn mang vẻ đẹp trai, hào hoa của chàng trai hơn hai mươi, vẻ tự tin và ngang ngược của đàn ông ba mươi, vẻ trầm lặng, khôn ngoan của đàn ông bốn mươi. Nếu không quen biết hắn thì tuyệt đối không thể đoán được tuổi của hắn, thậm chí ngay cả tôi, người từng ở bên hắn đến tám năm mà còn rất mơ hồ về tuổi tác của hắn…

    Ngoài mấy vệ sĩ rất cool luôn kè kè bên cạnh hắn còn có mấy gã đàn ông trông rất bóng bẩy ngồi cùng nhau, thì thầm to nhỏ, có vẻ như đang cá cược.

    Họ cứ đau đáu nhìn tôi vẻ tò mò, chờ đợi sự đáp trả. Duy chỉ có Hàn Trạc Thần lim dim mắt nhìn cốc rượu vang trong tay, chẳng có vẻ gì là đoái hoài đến tôi hết!

    Tôi hít một hơi thật sâu để lấp đầy khoảng trống trong lồng ngực.

    Tôi cầm lấy tấm séc, viết tên khách sạn và số phòng của tôi lên đó rồi mở ví, rút ra tờ tiền mệnh giá thấp nhất là mười đô la Hồng Kông, cười với bồi bàn: “Phiền anh nói với ông ấy rằng ông ấy đã hấp dẫn được tôi… hy vọng ông ấy có thể đến khách sạn qua đêm cùng tôi… Cảm ơn!”

    Những lời nói của tôi quá trắng trợn, không chỉ làm cho anh chàng bồi bàn ngẩn người mà ngay cả Mạnh Huân luôn ung dung đối mặt với mọi tình huống cũng phải kinh ngạc, mặt mũi tối sầm.

    “Thiên Thiên, không thể nói đùa như vậy được, nhất là đối với anh ta.”

    Không để vào tai những lời Mạnh Huân nói, tôi chăm chăm chờ đợi phản ứng của Hàn Trạc Thần, căng thẳng như muốn quên cả hít thở.

    Người bồi bàn bước đến bên cạnh hắn, có chút lo sợ dâng tấm séc cầm trong tay lên, nói vài lời.

    Hàn Trạc Thần không có chút biểu cảm nào, chỉ khi cầm lấy tờ mười đô và tấm séc, khóe miệng hắn hơi nhếch lên vẻ mỉa mai.

    Mạnh Huân để ý phản ứng của hắn, càng lo lắng, vội với tay giữ tôi đang định đi về khách sạn: “Thiên Thiên, em gây ra đại họa rồi, anh ta là Hàn Trạc Thần đấy! Em có biết không?”

    “Tôi biết, thế thì sao nào?”

    Không ai biết rõ hắn hơn tôi!

    “Anh ta không phải người tầm thường đâu”, Mạnh Huân nói nhỏ. “Trước đây khi anh ta còn trong giới xã hội đen, muốn mạng ai thì không ai dám ngăn cản, chứ đừng nói là phụ nữ! Chỉ cần là người phụ nữ mà anh ta nhắm, bất kể là minh tinh hay người mẫu… chưa ai dám nói “không”!”

    “…”

    Tôi cảm thấy ngột ngạt, chưa có người phụ nữ nào dám nói “không” ư? Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ biết hắn là người đàn ông như vậy, vẻ vang quá nhỉ!

    “Những năm gần đây anh ta chuyển sang kinh doanh hợp pháp, song cũng không ai dám động vào, thậm chí ông trùm xã hội đen có thế lực nhất gặp anh ta còn phải xưng một tiếng “anh Thần”! Em dám đắc tội với anh ta, thật chẳng biết trời cao đất dày là gì… Với tính cách của anh ta, nếu biết em chỉ bỡn cợt thì anh ta sẽ giày vò em cho đến chết…”

    Mạnh Huân thấy tôi không nói gì, ngỡ rằng tôi đã bị những lời nói của anh ta làm cho hoảng sợ, vội an ủi tôi: “Không sao, để anh giúp em giải thích với anh ta. Em chỉ cần thành khẩn xin lỗi, chắc anh ta sẽ cho qua chuyện này.”

    Nói xong, không để tôi kịp phản ứng, Mạnh Huân đã vội kéo tay tôi, rảo bước đến chỗ Hàn Trạc Thần, khách sáo chào hỏi, cứ tự nghĩ là đang giúp tôi giải thích: “Hàn tiên sinh, thật xin lỗi! Cô bạn của tôi vốn thích đùa, cô ấy không cố ý đâu, xin ngài đừng để bụng!”

    Hàn Trạc Thần lạnh lùng lướt nhìn Mạnh Huân rồi nhìn xuống bàn tay chúng tôi đang nắm lấy nhau, tiếp đó ngước nhìn tôi, ánh mắt sắc nhọn, buốt tận sống lưng: “Trò đùa này chẳng thú vị chút nào.”

    Tôi cũng chẳng thấy thú vị chút nào, nhanh chóng rút tay ra khỏi tay Mạnh Huân.

    Thường thì khi gặp lại tình nhân cũ, hai người không có duyên sẽ giả như không quen biết hoặc cả hai chỉ lặng lẽ nhìn nhau với ánh mắt bi thương, muốn nói mà không nói nên lời, sau đó vờ như không quan tâm mà né tránh.

    Nhưng chúng tôi là kiểu phi điển hình.

    “Hai năm không gặp nhưng trông anh vẫn trẻ như vậy!” Tôi nhìn Hàn Trạc Thần, nở nụ cười ngọt ngào, mở rộng vòng tay ôm lấy cổ hắn.

    Khi ôm lấy hắn, tôi cảm nhận được những bắp thịt rắn chắc, trong lòng bỗng dấy lên cảm xúc. Tôi nhè nhẹ hôn lên hai má hắn, thì thầm vào tai hắn mà đến người ngồi cạnh cũng có thể nghe thấy: “Em rất nhớ anh… “bố già” ạ!”

    Mời bạn đón đọc.

  • {{item.RealPriceStr}} {{item.PriceStr}} -{{item.DiscountPercent}}%

    {{item.Note}}
  • NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG

    Bạn cần đăng nhập để có thể bình luận. Đăng nhập tại đây.
    Đánh giá

    Quý khách lưu ý

    • Với mỗi nhận xét được duyệt, tặng ngay:
      • 200 BBxu cho khách hàng chưa mua hàng tại Bookbuy
      • 400 BBxu cho khách hàng đã từng mua hàng tại Bookbuy
    • Để được duyệt BBxu, nhận xét của bạn cần đáp ứng các điều kiện:
      • Độ dài tối thiểu 100 từ, viết bằng tiếng Việt chuẩn, có dấu.
      • Nội dung là duy nhất và do chính người gửi nhận xét viết.
      • Hữu ích đối với người đọc: nêu rõ điểm tốt/chưa tốt của sản phẩm.
      • Không mang tính quảng cáo, kêu gọi mua sản phẩm một cách không cần thiết.
    Dù Đau, Vẫn Cố Chấp Yêu.
    Hồ Phan Như Hằng  15/07/2015
    Ngủ cùng sói - tác phẩm của Diệp Lạc Vô Tâm - mà mình chắc hẳn rằng mình sẽ không bao giờ quên trong suốt những năm tháng cấp 3. Cuốn sách này có một sức hút đến lạ kì mà dù cho có viết nhận xét trong một khoảng thời gian thật dài cũng chẳng thể nào lột tả hết. Mình từng yêu. Đến và kết thúc nhanh. Đã từng, mình đã từng cho rằng đây là một câu chuyện chỉ có trong cổ tích. Nhưng rồi, dần dần, mình càng lún thật sâu, mình bị cuốn vào vòng xoáy giày xéo giữa YÊU - và HẬN. Người đàn ông như Hàn Trạc Thần - hoàn mĩ đến mức mê hồn - lại có thể yêu một người con gái nhỏ hơn mình đến chục tuổi. Đến cuối cùng, anh ngủ thiếp đi bên cạnh người con gái mình yêu, không ai oán. Anh không sợ con dao nhọn sắc trên tay Thiên Thiên, cái anh sợ là cảm giác tan vỡ...từng chút một. Đây là một tác phẩm cực hay, nên đọc.

    Ám ảnh, ám ảnh @.@
    Kin Ngố  28/09/2014
    Lúc đầu ngần ngại khi được bạn bè giới thiệu cho cuốn này bởi đọc các giới thiệu sách trên mạng đều biết là khoảng cách tuổi của cặp nam, nữ chính quá xa, tới 17 tuổi. Nhưng trong một đêm mưa gió, bắt đầu đọc thì càng đọc càng cảm thấy ám ảnh, cái yêu và hận cứ đan cài vào nhau, xen lẫn vào nhau làm người đọc cảm thấy câu truyện gần như một cái gì đó chỉ có trong cổ tích. Hàn Trạc Thần không giống bất kỳ một soái ca nào hết, một người đàn ông trưởng thành và điềm tính, một thời thanh niên bồng bột đã đi qua nhưng người đàn ông có gương mặt của thanh niên 20, sự tinh ranh của người đàn ông tuổi 30 và sự điềm tĩnh của đàn ông tuổi 40 này thực sự làm mình không thể nào dứt ra được. Thiên Thiên thực sự đã có quyết định đúng đắn khi hạ một bên xuống đế sống cho hiện tại, tiếc là khi đọc bộ đợi em lớn cũng nằm trong đồng lang thì hơi buồn khi một trong hai đứa con sinh đôi của họ đã chẳng may qua đời từ khi lọt lòng mẹ. BTW, chuyện tình này đúng là chỉ có trong cổ tích mà. :)))

    Một truyện đáng để đọc
    Loan Trịnh  19/09/2014
    Mình đã đọc truyện này từ lúc nó mới chỉ có bản dịch trên mạng thôi, lúc đó đọc thấy rất lôi cuốn, ngày nào cũng check để xem có phần mới ra chưa. Nếu theo các thuật ngữ thì theo mình có thể mô tả truyện này là đầu là ngược tâm, giữa sủng, rồi lại ngược thân, hix, giả incest, hắc bang, HE. Highly recommended, khuyến cáo các bạn ngây thơ trong sáng nên cẩn thận trước khi mua, có nhiều cảnh H!!!!

    Đăng ký nhận bản tin

    Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn

    {{productItem.Title}}
    {{productItem.DescriptionOnlyText}}... Xem thêm
    {{productItem.RealPriceStr}}₫    {{productItem.PriceStr}}₫
    {{productItem.DiscountPercent}} %
    Màu sắc:
    • {{item.Color.Name}}
    Chọn kiểu dáng:
    Size:
    • {{item.Name}}
    {{productItem.HasGift}}
    {{productItem.Type==1 || productItem==759 ? 'Sách này sắp phát hành' : 'Hàng này sắp ra mắt'}}
    Hàng này không còn
    Báo tôi khi có hàng
    Thêm vào yêu thích