-
-
{{item.Color.Name}}
- {{item.Name}}
12,500 đ
Tiết kiệm:
2,500 đ (16%)
Giá thị trường: 15,000 đ
Tình trạng:
Hết hàng
THÔNG TIN CHI TIẾT
Giới thiệu sản phẩm
Ngô Gia Thiên An sinh năm 1999, năm nay tròn mười hai tuổi. Như một quà tặng bẩm sinh, em đã có ngôn ngữ nói giàu hình ảnh và chất thơ với những câu văn dài có văn vẻ ngay từ khi còn rất nhỏ. Thế rồi một lần, thấy Thiên An ngồi nói hàng tràng, mẹ em trêu đùa: “Con nói cứ như thơ ấy nhỉ”. Thiên An lúc đó chưa biết viết chữ nên đã bảo mẹ chép lại giúp mình và đọc tiếp những câu như thơ ngăn ngắn. Có lẽ, những câu nói tự nhiên ban đầu đó chưa thể gọi là thơ, nhưng hình ảnh và nhạc điệu của câu từ đã phảng phất chất thơ ca. Thiên An đã “sáng tác” những bài thơ đầu tiên thật tự nhiên như thế: “Trong trưa nắng gay gắt/Một cánh đồng lúa vàng/Những chú chim nho nhỏ/Sà xuống từng gốc lúa/Mổ thóc kêu chíp chíp/Tiếng hót ríu rít vui” (Đồng lúa)
Từ những bài thơ “tự nhiên đến”, khi lớn hơn một chút, Thiên An bắt đầu say mê viết, những bài thơ ra đời với lối viết hết sức tự do. Đọc thơ của Thiên An, dễ dàng nhận thấy đó chính là những suy nghĩ của trẻ em thời hiện tại. Em nghĩ suy và ước mơ gì? Em đang băn khoăn điều gì? Cuộc sống đi vào trang thơ của em như thế nào? Có lẽ ai cũng phải bật cười khi tưởng tượng ra vẻ mặt phụng phịu của cô bé khi Đi lấy phần thưởng ở phường, vừa hồn nhiên, nhưng cũng đầy suy tư:
Hôm nay,
Trong bốn bức tường nung lửa
Tôi đã tan thành nước
Phần thưởng thì chả dùng được
Vì vở có những năm li
Trường tôi dùng vở bốn li
Chỉ có hai bút chì 2B
Mẹ cứ bảo
Đừng cho vở nữa
Để đi làm từ thiện
Thật lạ lùng
Vì tặng cũng như cho
Không khác gì ngoài các cử chỉ
Trong hội trường
Những người già đọc thơ
Hát
Và phát biểu
Trong khi trẻ con nhễ nhại mồ hôi
Có vài đứa gượng cười
Vỗ tay lẹt đẹt
Có vài đứa rời khỏi phòng
Tôi cũng vậy
Tôi lên rồi lại xuống
Tôi chờ mãi chờ mãi
Họ cứ phát biểu hoài
Sao họ không thấy mỏi?
Hồn nhiên là thế, nhưng nhiều bài thơ, người lớn có lẽ cũng không khỏi ngỡ ngàng trước triết lý mà cô bé 12 tuổi đưa ra: “Ngăn cách giữa sáng và tối/Tôi có thể nhìn được nếu tưởng tượng, đúng không?/Đúng/Hãy nhìn bằng đôi mắt bên trong…” (Cuộc nói chuyện giữa người mù và người sáng).
Quan tâm đến mọi chuyển động của cuộc sống chung quanh mình theo một cách rất… con gái, Thiên An viết về các đồ chơi, những con vật nhỏ bé như con kiến, chú chuồn chuồn… Lớn dần lên, mối quan tâm của em cũng lớn theo khi em viết về tâm trạng của những chú chim bị nuôi nhốt trong lồng, đến những bác voi, bác sư tử… bị “giam cầm” trong vườn thú. Tự do là điều mà cô bé đặc biệt quan tâm khi cô bé viết khá nhiều bài thơ thể hiện khát vọng tự do: “Tự do”, “Con chuồn chuồn ớt”, “Chiếc lồng tí hon”, “Trong vườn thú”…
Đời sống tình cảm gia đình in dấu ấn sâu đậm trong thơ Thiên An. Em viết về bố (Anh chàng mặc áo khoác), và đặc biệt xúc động là những bài thơ em viết về mẹ: “Giọt nước”, “Người mẹ u sầu và điều ước của tôi”, “Thơ cho mẹ”, “Mẹ Trang Thanh”… Trong thơ Thiên An, mẹ vừa là người mẹ dịu hiền, vừa là người bạn gần gũi, thân thiết mà em vô cùng thương yêu và đồng cảm lúc cười vui, khi cáu giận, u sầu: “…Chỉ biết rằng / Thỉnh thoảng khi mẹ cười / Thì trong lòng mẹ khóc / Còn khi mẹ khóc / Thì thỉnh thoảng mẹ cười…” (Mẹ Trang Thanh).
Thơ Thiên An có nhịp điệu hiện đại, lối thả nhịp tự do, và dù viết về điều gì, vẫn chứa đựng vẻ hồn nhiên, trong sáng, mơ mộng, bay bổng, và cả những ưu tư… của một cô bé giàu tưởng tượng, nhiều suy tư và nhiều mơ ước.
Mời bạn đón đọc.
Đăng ký nhận bản tin
Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn
NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG
Chưa có đánh giá