Stargirl - Ngôi Sao Trường Học
Kể từ ngày cô bé mang lời ca, tiếng hát và sắc màu tới ngôi trường cấp 3 Mica thanh bình, lúc nào hành lang trường cũng vang lên những tiếng xì xào, chỉ trỏ: "Stargirl, Stargirl đấy". Cô bé đã thu phục được trái tim của Leo Borlock chỉ bằng một nụ cười. Cô bé khuấy động cuộc cách mạng tinh thần của trường chỉ với sự vui vẻ. Học sinh trường Mica như bị bỏ bùa mê.
Nhưng chỉ là lúc đầu thôi.
Sau đó, họ chống lại cô bé. Đột nhiên, Stargirl bị xa lánh, vì mọi điều ở cô bé đều khác người. Và Leo, hoảng hốt và thất vọng với tình yêu, đã thúc giục Stargirl làm một điều có thể huỷ hoại cô bé, đó là yêu cầu cô trở thành một cô gái bình thường.
Trong tác phẩm đề cao sự không theo lề thói nào này, Jerry Spinelli, tác giả đoạt huy chương Newbery, đã dệt nên một câu chuyện hồi hộp, xúc động về những bất trắc của việc được nhiều người yêu mến và cả cảm giác rung động, ngỡ ngàng của tình yêu đầu.
"...Mỗi khi về thăm Mica, tôi đều lái xe ngang qua ngôi nhà cũ của cô bé trên đường Palo Verde. Trong chuyến thăm gần đây nhất, tôi nhìn thấy một chàng trai trẻ tóc đỏ trên đường, và cậu ta đang bó vết thương trên cánh con bọ vàng cánh cứng. Chắc hẳn đó là Peter Sinkowitz. Tôi tự hỏi không biết cậu ta có khư khư giữ lấy con bọ cánh cứng như chiếc xe có hình quả chuối bốn bánh không. Tôi tự hỏi liệu cậu bé đã đủ lớn để trân trọng cuốn ảnh của mình chưa.
Về phần tôi, tôi vùi đầu vào công việc và luôn để ý tìm kiếm những chiếc xe tải ăn trưa màu bạc, và tôi vẫn nhớ rõ. Có lúc, tôi đi bộ dưới mưa mà không che ô. Khi tôi thấy tiền lẻ trên vỉa hè, tôi vẫn để nguyên như vậy. Tôi đánh rơi một đồng 25 xu nếu không có ai nhìn. Tôi thấy có lỗi mỗi khi mua một tấm thiệp Hallmark. Tôi lắng nghe tiếng hót của chim nhạn.
Tôi đọc báo. Tôi đọc tất cả thông tin bên trong. Tôi không đọc các trang nhất hay tiêu đề mà mở ngay đến các trang bên trong. Tôi đọc thông tin về cộng đồng và tin lấp chỗ trống. Tôi đọc được tin về cử chỉ nhân ái của mọi người từ Maine đến California. Tôi đọc thông tin về một người đàn ông tại thành phố Kansas hàng sáng vẫn đứng tại ngã tư đông đúc và vẫy tay chào những người đang lái xe đi làm. Tôi đọc thông tin về một em gái tại Oregon bán nước chanh trước cửa nhà với giá 5 xu một cốc - và cô bé gãi lưng miễn phí cho tất cả khách hàng.
Khi đọc được những thông tin như vậy, tôi tự hỏi: "Cô ấy có ở đó không?". Tôi tự hỏi không biết hiện giờ cô bé gọi mình là gì. Tôi tự hỏi liệu cô bé đã hết tàn nhang trên mũi chưa. Tôi tự hỏi liệu tôi có bao giờ có một cơ hội nữa không. Tôi tự hỏi, nhưng tôi không thất vọng. Tôi không cô đơn, mặc dù tôi vẫn chưa lập gia đình. Tôi biết tôi đang được quan sát. Tiếng cười của cô bé là mặt trời thứ hai giúp tôi tỉnh giấc mỗi ngày, và khi đêm xuống, tôi cảm nhận được nhiều thứ hơn là các ngôi sao đang cúi nhìn tôi. Tháng trước, một ngày trước ngày sinh nhật tôi, tôi nhận được một gói quà bọc kín trong hòm thư. Đó là một chiếc cà vạt có thêu hình con nhím..."
Về tác giả: Jerry Spinelli là tác giả của rất nhiều cuốn sách dành cho tuổi mới lớn, trong đó có cuốnManiac Magee đã giành giải thưởng Newbwery, cuốn Wringer giành giải thưởng sách danh dự của Newbery...
NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG
Chưa có đánh giá