-
-
{{item.Color.Name}}
- {{item.Name}}
44,000 đ
Tiết kiệm:
8,000 đ (15%)
Giá thị trường: 52,000 đ
Tình trạng:
Hết hàng
THÔNG TIN CHI TIẾT
Giới thiệu sản phẩm
Tôi làm thơ là cảm xúc thật từ chính bản thản mình nên thấy dễ, viết đôi khi rất nhanh. Nhưng văn xuôi thì khác. Tôi luôn khâm phục các nhà văn có những tác phẩm hay. Bởi vì văn xuôi không chỉ cần cảm xúc, mà còn phải từng trải, đẩy các chi tiết đời sống, rồi còn xây dựng nhân vật, dàn cảnh dàn trang sao cho hấp dẫn mà sống động, chân thực. Rồi còn cặm cụi ngồi ngày này sang ngày khác miệt mài bên trang giấy trắng... Ôi, thật là công phu và tâm huyết. Bởi vậy vãn xuôi luôn là mơ ước của tôi.
Phan Thị Thanh Nhàn
Mục lục
TRUYỆN NGẮN
TẢN VĂN
Trích đoạn truyện ngắn Thiếu phụ kén chồng
Từ hôm ấy, gặp chị ngoài đường là anh tránh sang lối khác. Ôi, những người đàn ông đang có vợ. Chị đã có không ít hơn ba cô bạn bỏ chồng vì họ. Các cô nghe họ tỉ tê hứa hẹn đủ điều. Những tưởng đối với họ chỉ có các cô là nhất. Và sau khi các cô bỏ chồng, sau rất nhiều lần lữa, rất nhiều hứa hẹn, hóa ra cuối cùng vẫn chỉ là các cô với các con và một mối thù hận ngượng ngùng. Từ khi chồng mất, trừ người yêu thuở học trò là anh, chị không thể chịu nổi bất kỳ người đàn ông nào đang có vợ mà đến ngồi chơi lâu. Nhưng bây giờ, ngay cả anh cũng không còn để chị có một chút thân tình trong trẻo nữa.
Nhiều buổi chiều đi làm về, chị đạp xe loanh quanh các phố, có khi ra tận ngoại ô để tha hồ buồn tủi. Hôm nay, cu Quang đã về bà nội, chị đi chán, vào quán ăn một bát phở rồi lại đi. Không muốn về nhà. Trời ơi, bao nhiêu là người xuôi ngược nườm nượp, sao không có ai dành cho tôi? Chị biết mình không thể nhớ anh mãi. Chị cần một người. Người ấy không cần phải tằn tiện chắt chiu như anh. Không cần uyên bác như mấy ông giáo sư trường chị. Cũng không cần giàu có để nuôi chị và con. Không, chị không cần một chỗ dựa về vật chất. Cũng không cần một người hoàn hảo như anh. Chị chỉ cần một người đàn ông mà chị có thể yêu. Người ấy dứt khoát phải là người không có vợ. Người ấy phải ly dị rồi, hoặc đã một lần như chị, có chồng rồi lại mất vì số phận trớ trêu... Vậy mà sao không thể nào có được...
Chị đã hơn hai năm một mình. Có lúc dường như chị đã không chịu đựng nổi nữa. Những thằng đến với mình đều là đồ khốn. Kể cả nhà thơ X. đã tặng chị cả một tập thơ tình chép tay. Suýt nữa thì chị đã ngã vào vòng tay hắn. May mà chị lại biết mấy cô bé đã “chết” vì chính tập thơ đó rồi.
Chị đạp xe lòng vòng. Trời đã nhập nhoạng và chị cứ mặc cho nước mắt tủi hờn và cô đơn trôi dài trên mặt. Nhìn những người đàn ông nườm nượp ngược xuôi trên đường, chị bỗng thèm được có một người là của mình. Chị đã lựa chọn, đã khinh bỉ, đã cô độc quá lâu rồi...
Mời bạn đón đọc.
Đăng ký nhận bản tin
Đừng bỏ lỡ những tin nhắn ưu đãi độc quyền dành riêng cho bạn
NHẬN XÉT CỦA KHÁCH HÀNG
Chưa có đánh giá